
Y BLúc tỉnh dậy sau khi bào thai lưu được đưa ra khỏi cơ thể, cô chết lặng vì đứa con thứ 2 chỉ còn cách dự sinh vài ngày, đã không còn trên đời. “Lúc ấy, tôi chưa biết gì tới việc phải theo dõi thai kỳ, đến cơ sở y tế thăm khám. Chỉ thấy bé ngừng đạp, và cơn đau dữ dội liên tục ập tới”, Y BLúc buồn bã. Ấy là năm 2014, khi hầu hết phụ nữ ở thôn Măng Rương 1, xã Ngok Lây, huyện Tumorông, tỉnh Kon Tum đều lựa chọn sinh đẻ tại nhà do chưa có cô đỡ thôn bản. Y BLúc vì thế, đã chọn trở thành một cô đỡ thôn bản, để không sản phụ nào gặp nỗi đau như mình.
Khái niệm cô đỡ thôn bản ở những vùng sâu này 10 năm trước còn rất lạ lẫm. Với sự quan tâm, đầu tư của Nhà nước, sự hỗ trợ của các tổ chức trong nước và quốc tế, đến nay đã có hàng nghìn cô đỡ thôn, bản được đào tạo, nâng cao chất lượng chăm sóc bà mẹ khi có thai và sinh con, đỡ đẻ an toàn, phát hiện các tai biến ở bà mẹ và trẻ sơ sinh, thực hiện các kỹ năng cứu sống cơ bản và chuyển tuyến kịp thời. 10 năm qua, hàng nghìn cô đỡ thôn bản đã làm thay đổi nhiều bản làng, các bà mẹ sinh con an toàn, các em bé được chăm sóc ngay khi chào đời, giảm tỷ lệ tử vong mẹ và con ở những vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn.
“Giúp được bà con cái gì, mình sẵn sàng hết sức”

Y BLúc trở thành cô đỡ thôn bản chỉ một năm sau khi mất đi đứa con thứ 2. Y BLúc tất tả chạy từ ruộng cà-phê về đi thăm khám cho một thai phụ còn rất trẻ, có thai lần đầu. 9 năm qua, việc làm cô đỡ thôn bản là “nghề tay trái” của Y BLúc. Đầu năm 2024 đến nay, cô chưa nhận được đồng hỗ trợ nào. Cô bảo, em chọn nghề này với mong muốn duy nhất là giúp được bà con cái gì thì giúp.
22 tuổi, cũng như các bà, các mẹ, các chị trong xóm, Y BLúc quen với việc sinh con ở nhà, có gì dùng nấy, không có kiến thức để chuẩn bị cho cuộc sinh nở mà các cụ hay bảo “đàn bà chửa là cửa mả”. “Ai cũng đẻ dễ, tự sinh, tự lớn như vậy”, Y BLúc bảo.
Năm 2014, khi chỉ còn vài ngày nữa dự sinh, cô thấy cơ thể không bình thường. Đứa trẻ ngừng chuyển động trong cơ thể chừng 1,5 ngày và những cơn đau tử cung dồn dập. Cô gọi điện tới trạm y tế xã, được tư vấn đi ngay cơ sở y tế để can thiệp, nếu không mẹ cũng tử vong. “Đến nơi, bác sĩ siêu âm nói con em đã chết rồi. Em nghĩ, chắc do em đi làm ruộng, tiếp xúc nhiều với chất phun thuốc diệt cỏ”, Y BLúc nói, ngậm ngùi nhớ lại lúc mất đứa con thứ 2.
Nỗi đau và nỗi sợ đeo bám người phụ nữ trẻ. Chôn cất đứa con của mình, cô như được giác ngộ rằng sự lơ là theo dõi thai kỳ và không có những cán bộ y tế bên cạnh tư vấn, nhiều chị em trong thôn rất thiệt thòi.
Năm 2015, một nhân viên y tế ở Trạm y tế xã Ngok Lây gọi điện hỏi: “Em có muốn đi học làm cô đỡ không?”, Y BLúc tần ngần hồi lâu, cho tới khi được giải thích “Cô đỡ là hỗ trợ bà mẹ sinh em bé”, Y BLúc mừng rỡ nghĩ “mình phải đi học thôi”. Khi ấy, cô chỉ mong mỏi các bà mẹ trong thôn không gặp cảnh trớ trêu như mình, mất con chỉ trong tích tắc vì thiếu hiểu biết.
Y BLúc trở thành cô đỡ thôn bản sau khi bản thân cô cũng mất con khi sinh tại nhà.
Y BLúc trở thành cô đỡ thôn bản sau khi bản thân cô cũng mất con khi sinh tại nhà.
Cũng như Y BLúc, Triệu Thị Lai (sinh năm 1991, dân tộc Dao), thôn Nậm Cài, xã Nậm Đét, Bắc Hà, Lào Cai đến với việc làm cô đỡ thôn bản cũng từ câu chuyện của gia đình. Lai sinh ra trong gia đình có 11 người con, đều sinh tại nhà. Mẹ của Lai, sau khi sinh đôi 2 em bé cuối cùng, cũng chỉ sống được 65 ngày rồi mất. “Cả mẹ và hai em đều mất. Nhà xa cơ sở y tế, xã chưa có cô đỡ thôn bản, chưa có nữ hộ sinh”, Lai kể.
Đó là năm 1996, nhà Lai cách cơ sở y tế xa 8km, không có xe máy để đưa mẹ kịp thời đến cơ sở y tế.
Thấu cảm với nỗi đau mất con, mất mẹ của nhiều sản phụ như khi mất đi mẹ và em mình, năm 2014, Lai đi học để làm cô đỡ thôn bản. “Tôi chỉ muốn học để giúp cho các bà mẹ không còn suy nghĩ tự đẻ tại nhà, dẫn tới tử vong mẹ, tử vong con”, Lai tâm sự.
Triệu Thị Lai đo huyết áp cho thai phụ.
Triệu Thị Lai đo huyết áp cho thai phụ.
Triệu Thị Lai tư vấn sức khỏe sinh sản cho sản phụ.
Triệu Thị Lai tư vấn sức khỏe sinh sản cho sản phụ.
Triệu Thị Lai hướng dẫn chăm sóc cho trẻ sơ sinh.
Triệu Thị Lai hướng dẫn chăm sóc cho trẻ sơ sinh.
Tôi chỉ muốn học để giúp cho các bà mẹ không còn suy nghĩ tự đẻ tại nhà, dẫn tới tử vong mẹ, tử vong con.
Nghe tim thai cho phụ nữ mang thai.
Nghe tim thai cho phụ nữ mang thai.
Hướng dẫn cách chăm sóc cho trẻ.
Hướng dẫn cách chăm sóc cho trẻ.
Góp phần làm giảm tỷ lệ tử vong mẹ và con

Gần 10 năm làm cô đỡ thôn bản, Y BLúc cho biết, trước đây, hầu hết chị em trong thôn đều tự sinh con tại nhà. “Không ai nghĩ tới việc sẽ ra trạm y tế sinh con, không biết chuẩn bị thứ gì cho cuộc sinh nở. Khi nào đẻ là đẻ, có gì dùng cái đó. Trước khi làm cô đỡ, trên địa bàn thôn nói riêng, xã nói chung các bà mẹ đều đẻ ở nhà. Cứ 10 bà mẹ sinh con, sẽ có khoảng 1-2 bà mẹ tử vong”.
Nhưng giờ đây, trong thôn Măng Rương 1, 100% phụ nữ đều được hỗ trợ, tư vấn khám thai, truyền thông sức khỏe, chuẩn bị các đồ dùng thiết yếu cho cuộc sinh, chăm sóc con sau sinh, đi tiêm chủng. “Mọi cái đều thay đổi”, Y BLúc tự hào nói.
Để tạo nên sự đổi thay đó, trong suốt 10 năm qua, Y BLúc miệt mài đi đến tận từng nhà chị em trong độ tuổi sinh sản, tư vấn cách chăm sóc sức khỏe sinh sản. Trung bình một năm, cô quản lý 6 thai phụ. Tuy nhiên, để tạo nên cuộc cách mạng trong chuyển đổi ý thức của chị em là một hành trình đầy khó khăn.
Ngày trước, khi chưa có cô đỡ thôn bản, cứ 10 bà mẹ sinh con, sẽ có khoảng 1-2 bà mẹ tử vong vì sinh con tại nhà.
5 năm trước, cô chăm sóc một thai phụ có bầu lần thứ 2. Dù sản phụ có siêu âm định kỳ 3 tháng một lần, nhưng không phát hiện thai bị dị tật thoát vị não do u não rất to. Trong thời gian thăm khám hỗ trợ thai phụ, Y BLúc thấy có nhiều dấu hiệu lạ, nhưng có vận động thế nào, bà mẹ không chịu đến cơ sở y tế. Cho tới khi cô phải dọa, sẽ tử vong cả mẹ và con nếu ở nhà, gia đình sản phụ mới đồng ý đưa con tới bệnh viện, thì không kịp, sản phụ sinh con giữa đường. Y BLúc kịp thời đỡ đẻ cho sản phụ trên đường đi.
“Dù cái u rất to, nhưng may mắn là em bé cũng chào đời thành công. Em bé chào đời rất yếu, chúng tôi đưa thẳng xuống bệnh viện tỉnh và đưa vào TP Hồ Chí Minh can thiệp. Đến nay, em bé đó vẫn sống khỏe mạnh”, Y BLúc kể.

Hành trình làm cô đỡ thôn bản của Triệu Thị Lai cũng nhiều gập gềnh. Ở thôn Nậm Cài, xã Nậm Đét, Bắc Hà, Lào Cai, 10 năm trước, 100% phụ nữ đều sinh con tại nhà. Thôn có địa bàn rộng, là nơi sinh sống của đồng bào dân tộc Mông, Dao, Dao Tuyển. Với người Mông có tôn giáo riêng, nên việc vận động đi đẻ tại cơ sở y tế gặp nhiều khó khăn hơn. Người Mông cũng rất khó vận động mẹ đi tiêm uốn ván và cho con đi tiêm phòng sau sinh.
“ Với sự vận động của mình, đến nay, 100% người Dao, Dao Tuyển sinh con ở cơ sở y tế. Tuy nhiên, với người Mông trong bản, tôi cũng chỉ nỗ lực vận động được khoảng 70% không còn sinh con tại nhà”, Lai kể.
Với sự vận động của mình, đến nay, 100% người Dao, Dao Tuyển sinh con ở cơ sở y tế. Tuy nhiên, với người Mông trong bản, tôi cũng chỉ nỗ lực vận động được khoảng 70% không còn sinh con tại nhà.
Trong hành trình truyền thông sức khỏe, tư vấn cho chị em, Lai cũng rất thích thú với công việc của mình. Dù nguồn hỗ trợ chẳng đáng là bao so với công sức, xăng xe để cô di chuyển, nhưng mỗi lần được gặp các bà mẹ, tư vấn chăm sóc thai nghén, chăm sóc sau sinh, hướng dẫn các bà mẹ cho con bú sữa, cô thấy mình có ích với đời này. “Tôi không muốn bà mẹ nào giống như mẹ tôi, chỉ vì thiếu hiểu biết mà mất cả tính mạng”, Lai tâm sự. Vì thế, có những điểm tư vấn rất xa, phải đi 2 giờ đồng hồ, có những điểm bị sạt lở, cô vẫn không ngại ngần lên đường khi có cuộc gọi nhờ tư vấn, hỗ trợ.
Các cô đỡ thôn bản phải vượt quãng đường xa xôi đến tận nhà các sản phụ.
Các cô đỡ thôn bản phải vượt quãng đường xa xôi đến tận nhà các sản phụ.
Các cô đỡ thôn bản gọi đây là nghề tay trái, vì không phải là nghề mang lại thu nhập chính cho gia đình. “Động lực lớn để chúng tôi theo nghề này, chính là vì muốn giúp đỡ bà con có thêm hiểu biết và sinh con an toàn”, chị Vàng Thị Thiêm (huyện Xín Mần, tỉnh Hà Giang) chia sẻ.
Ở huyện Xín Mần – nơi cư trú của phần lớn người dân tộc Mông vẫn còn nhiều phong tục lạc hậu, trong đó, các gia đình sinh con không có kế hoạch và nhà nào cũng muốn có con trai. Bởi vậy, việc làm công tác tư vấn, thay đổi tư duy, suy nghĩ của bà con tại đây gặp rất nhiều khó khăn. Có những điểm nhà dân rất xa, vượt qua nhiều đường trở ngại, nhưng họ vẫn cố gắng bám trụ công việc này.
Việc vận động cho bà con hiểu về sức khỏe sinh sản đã giúp thay đổi suy nghĩ của bà con ở vùng sâu, vùng xa.
Việc vận động cho bà con hiểu về sức khỏe sinh sản đã giúp thay đổi suy nghĩ của bà con ở vùng sâu, vùng xa.
Chị Vàng Thị Thiêm nhớ nhất một ca khó, trẻ bị đẻ rơi giữa đường, tím tái, không khóc được. Khi ấy, người nhà sản phụ từng nói “đứa trẻ chết rồi, đừng làm gì nữa”, nhưng chị vẫn cố gắng vận dụng hết những kiến thức và kinh nghiệm, hút mũi đờm, xoa bóp, nhấn ngực, 15 phút sau trẻ mới hồng dần và cất tiếng khóc. Đến nay, em bé sinh sống khỏe mạnh, đã học cấp 2 và phát triển bình thường. “Mỗi lần gặp, mẹ bé lại nhắc “nếu không nhờ cô, thằng bé chết rồi”, chị Thiêm tự hào nói.
Cần những chính sách hỗ trợ cho cô đỡ thôn bản

Y BLúc tâm sự, năm 2025 khi mới tham gia cô đỡ thôn bản, vài tháng, cô lại nhận được một khoản hỗ trợ khoảng 1,8 triệu đồng. Sau này, khi có quỹ Thiện Tâm hỗ trợ theo ca thì được thanh toán chi phí theo từng quý. Từ đầu năm 2024 đến nay, cô chưa nhận được một phần kinh phí hỗ trợ nào. Thu nhập chính của cô bằng nghề làm nương, làm rẫy và trồng cà-phê. Tiền xăng xe đi lại chăm sóc các sản phụ, cũng lấy từ nguồn thu nhập của gia đình.
“Mình giúp được bà con cái gì thì giúp. Tiền bạc không có cũng không sao. Có thì mừng, còn không có, tôi cũng không biết đòi hỏi ai”, Y BLúc cười hiền khô.
Các cô đỡ thôn bản không chỉ chăm sóc các sản phụ mà còn chăm sóc sức khỏe cho các chị em trong thôn về sức khỏe sinh sản, vận động đưa con đi tiêm chủng.
Các cô đỡ thôn bản không chỉ chăm sóc các sản phụ mà còn chăm sóc sức khỏe cho các chị em trong thôn về sức khỏe sinh sản, vận động đưa con đi tiêm chủng.
Triệu Thị Lai cũng vậy. Hiện nay, mỗi tháng cô được phụ cấp 1 triệu đồng. Như nhiều cô đỡ thôn bản khác, cô rất muốn có các dự án như Quỹ Thiện Tâm hỗ trợ để tăng thêm nguồn kinh phí hoạt động, tập trung thời gian hơn cho công tác chăm sóc các bà mẹ, trẻ em trong thôn, bảo đảm chăm sóc sức khỏe bà mẹ trẻ em tốt hơn ngay từ các tuyến thôn bản để các ca chuyển tuyến không nguy hiểm tính mạng.
“Chúng tôi cũng rất muốn tham gia lớp tập huấn để được học hỏi nhiều hơn về chuyên môn-nghiệp vụ; được hỗ trợ thêm dụng dụ trang thiết bị chăm sóc bà mẹ, trẻ em”, Lai chia sẻ.
Theo Bộ Y tế, hiện cả nước có 2.284 cô đỡ thôn bản trên toàn quốc (30 tỉnh), trong đó có 665 cô đỡ thôn bản kiêm nhiệm nhân viên y tế thôn bản, 207 trường hợp đang hoạt động chưa được hưởng hỗ trợ hằng tháng. Trong số 2.284 cô đỡ thôn bản, hiện có khoảng 800 người có chuyên môn nhưng đã ngừng hoạt động, gây ra sự lãng phí lớn về nguồn nhân lực được đào tạo chuyên nghiệp tại các tỉnh miền núi phía bắc, vùng sâu, vùng xa.
Khai giảng lớp đào tạo cô đỡ thôn bản năm 2019.
Khai giảng lớp đào tạo cô đỡ thôn bản năm 2019.
Bộ Y tế cho biết, mặc dù đã có nhiều quyết sách quan trọng để duy trì, củng cố và phát triển đội ngũ cô đỡ thôn bản, việc thực thi các chính sách còn có sự khác nhau giữa các địa phương, dẫn tới việc duy trì hoạt động của đội ngũ cô đỡ gặp nhiều khó khăn, nhiều địa phương không bố trí kinh phí hỗ trợ cho cô đỡ hoạt động. Cô đỡ thôn bản là lực lượng chăm sóc sức khỏe ban đầu ở tuyến y tế cơ sở, rất cần sự đầu tư hơn nữa về kinh phí hoạt động, nâng cao năng lực chuyên môn, để họ thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, giảm tỷ lệ tử vong mẹ và con.
Chúng tôi rất muốn được tiếp tục tham gia lớp tập huấn để học hỏi nhiều hơn về chuyên môn-nghiệp vụ; được hỗ trợ thêm dụng dụ trang thiết bị chăm sóc bà mẹ, trẻ em.
Tính đến ngày 31/8/2024, cả nước có 2.284 cô đỡ thôn bản trên 30 tỉnh, trong đó có 665 cô đỡ thôn bản kiêm nhiệm nhân viên y tế thôn bản, 207 trường hợp đang hoạt động chưa được hưởng hỗ trợ hằng tháng.
Ngày xuất bản: 25/11/2024
Tổ chức thực hiện: HỒNG MINH - NAM ĐÔNG
Thực hiện: THIÊN LAM
Trình bày: ĐẶNG LUÂN
Ảnh: PV - Vụ Sức khỏe-Bà mẹ-Trẻ em