Đường xa vó ngựa
khúc khuỷu lòng người
Thương thay những cuốn sách mồ hôi cày nát
cánh đồng
cả một đời hoang hoải dập vùi ngộ về hạt lép
Viên mãn mặt trời viên mãn vầng trăng
lật tẩy màn đêm hao khuyết
Rút tằm tạ lỗi thời gian
nhả tơ giăng mắc đa đoan phận người
Buông bỏ nỗi buồn như chú ngựa hoang
câu thơ đội nắng phi nước đại
Mộc hương nay đâu
sao không đành tự vá lỗi cho nhau
Thời gian gối thời gian
cộm xanh từng vân chữ
Tiếng chim hót quên vòm cây xẩm tối
gọi trong lành ban mai.