Hỏi: Tại sao phải đạt Net Zero vào năm 2050?
Trả lời: Mục tiêu đạt Net Zero vào năm 2050 được đặt ra dựa trên các bằng chứng khoa học và đánh giá của Ủy ban Liên chính phủ về Biến đổi Khí hậu (IPCC). Lý do chính là để hạn chế sự nóng lên toàn cầu ở mức 1,5°C so với thời kỳ tiền công nghiệp, một ngưỡng quan trọng nhằm tránh những tác động thảm khốc và không thể đảo ngược của biến đổi khí hậu.
Các báo cáo của IPCC đã chỉ rõ rằng:
- Ngăn chặn các điểm tới hạn nguy hiểm: Nếu nhiệt độ toàn cầu tăng vượt quá 1,5°C, nguy cơ kích hoạt các "điểm tới hạn" (tipping points) trong hệ thống khí hậu Trái Đất sẽ tăng lên đáng kể. Những điểm tới hạn này có thể dẫn đến những thay đổi đột ngột, quy mô lớn và không thể đảo ngược, ví dụ như sự sụp đổ của các dải băng lớn, thay đổi dòng hải lưu, hoặc sự suy thoái hàng loạt của các hệ sinh thái rừng.
- Giảm thiểu tác động cực đoan: Mỗi một phần nhỏ của sự nóng lên đều quan trọng. Việc giữ cho nhiệt độ tăng ở mức 1,5°C thay vì 2°C (mục tiêu ít tham vọng hơn của Thỏa thuận Paris) sẽ giúp giảm đáng kể tần suất và cường độ của các hiện tượng thời tiết cực đoan (sóng nhiệt, hạn hán, lũ lụt, bão), hạn chế mực nước biển dâng, bảo vệ đa dạng sinh học tốt hơn và giảm thiểu rủi ro đối với an ninh lương thực và sức khỏe con người.
- Thời gian hành động có hạn: IPCC nhấn mạnh rằng "ngân sách carbon" còn lại của thế giới – lượng CO₂ tối đa có thể thải ra mà vẫn giữ được mục tiêu 1,5°C – đang cạn kiệt nhanh chóng. Để có cơ hội đạt được mục tiêu này, phát thải CO₂ toàn cầu cần phải đạt đỉnh càng sớm càng tốt và giảm mạnh xuống mức Net Zero vào khoảng năm 2050. Các khí nhà kính khác như methane cũng cần được cắt giảm đáng kể.
Chậm trễ hành động sẽ khiến việc đạt được mục tiêu 1,5°C trở nên khó khăn hơn, tốn kém hơn và thậm chí là không thể. Do đó, năm 2050 được xem là một cột mốc quan trọng, đòi hỏi các nỗ lực khẩn trương và quyết liệt từ tất cả các quốc gia để chuyển đổi sang một nền kinh tế carbon thấp.