mi không có lấy một người bạn thiết
rú gào níu sao được xa xôi?
đứa con tư sinh của biển trời
vừa ra đời đã cút côi
mi cuống cuồng vét vơ hơi ấm
nhưng ấm bao nhiêu mới đủ
với kẻ không được mẹ ôm vào lòng
mi, kẻ đói thèm, túng thiếu
chẳng ai dạy mi về sự dịu dàng,
khoan hòa
và thương xót
vừa khai sinh vừa vào cuộc tiễn đưa
mưa lạnh mi giăng lên
hay nước mắt
cuộc đời ngắn ngủi mi đã sống quá nhanh
từ ngưng tụ mà thành
mi từ chối tin vào vĩnh cửu.